28 November 2019

Lưu trữ những kỷ niệm

Tôi có thói quen là hay bảo quản, sử dụng đồ dùng rất kỹ và sưu tập những thứ linh tinh từ những món quà không đáng giá trị nào, món đồ chơi (hồi nhỏ chuyên đi phá đồ, mở bung hết ra để xem bên trong có gì), rồi đến những tờ vé xe bus, lá thư, vé xem phim, vé tàu, phà,...Tất cả chúng đều được tôi giữ lại và cất vào một cái hộp tạm gọi là "hộp lưu trữ kỷ niệm", nhưng không phải cái nào cũng được tôi cất giữ lại, chúng phải có một giá trị gì đó đối với tôi như là một sự kiện đáng nhớ, một kỷ niệm vui buồn nào đấy thì nó mới được giữ lại chứ nếu không phòng tôi sẽ thành một đống rác mà thôi.

Vào vấn đề chính của bài này đó là những lá thư được cất giữ trong hộp lưu trữ. Để nói về những lá thư thì tôi phải kể cho các bạn nghe nguồn gốc nó từ đâu đến?

Hồi tầm những năm 2012-2016 gì đấy, tôi còn đam mê và hứng thú với cây Nắp ấm (Nepenthes) và Gọng vó (Drosera), tôi trồng rất nhiều và các bạn có thể thấy trong Blog của tôi với những bài đăng về những loại cây này, nhưng do một số bất tiện trong việc tưới, nơi trồng và chuyện cá nhân nên tôi đành gác lại không trồng nữa vào giữa năm 2016 và lúc đó tôi nghĩ rằng "sau này khi có điều kiện tôi nhất định sẽ trồng lại". Thật đáng tiếc...

Cũng trùng hợp là những năm ấy, trang forum caybatmoidinhphong.com là một nơi chúng tôi vào đó để trao đổi, mua bán, cho tặng những cây đẹp, quý hiếm, trao đổi cách trồng, khoe hình,... rất đông vui nhưng do forum không còn kinh phí để duy trì nữa nên chúng tôi mỗi người một nơi và từ ấy tôi cũng không còn ghé thăm nữa. Có thể nói ở đó tôi đã được nuôi dưỡng tâm hồn, nuôi dưỡng tình yêu về thực vật cho đến bây giờ và sau này. 



21 November 2019

Dreamcatcher - "Bùa ngủ" của tôi

Lâu lâu hứng lên lại ngứa tay chân muốn làm cái gì đó, hồi trước lâu lắm còn ghiền làm mô hình giấy bồi, làm vòng tay, tree of life, lồng đèn, làm diều,...Nay làm Dream catcher - Vòng bắt giất mơ.
Thiếu nguyên liệu làm, chỉ có dây và len nên chỉ làm được nhiêu đây thôi, lông vũ, lông gà không có nên làm lông bằng len.




20 November 2019

Chuyên mục: "Đồ cũ người xưa" - Tập 4

Tự nhiên hôm nay ngồi làm việc và nhớ lại một người thấy năm cấp 3

Thầy dạy môn Lý nếu tôi nhớ không lầm. Trong lúc dạy thầy hay lặp lại cụm từ "phải không các em"," đúng không các em" khi kết thúc một câu khi đang giảng bài và tôi tin là thầy chỉ nói như một phản xạ thoi quen sau bao năm giảng dạy.

Mấy đứa tụi tui thì nghe thấy và để ý cái điều thú vị này nên tạo ra một trò chơi mỗi khi đến tiết học của thầy đó là đếm xem khi hết tiết học 45' thì thầy sẽ lặp lại bao nhiêu lần cụm từ đó và xác nhận kỉ lục ngày hôm đó cho thầy. Thế là mỗi khi vào tiết học là chúng tôi sẽ đề cử một người để bấm máy (đếm bằng máy tính đễ đỡ phải nhớ và tránh quên) sẵn sàng, cứ thế mỗi lần thầy nói và lặp lại cụm từ "đúng không các em, phải không các em" là chúng tôi bấm máy, cứ thế đến hết buổi học môn Lý. Kỷ lục của thầy chắc tầm cỡ vài chục lần đâu đó và chúng tôi cảm thấy vui khi làm điều này. Tôi nghĩ chắc thầy cũng biết việc thầy hay lặp lại từ nhưng điều đó làm thầy có một nét cá tính và đặc biệt riêng.

Thầy Phượng (Vĩnh biệt và mãi nhớ về người thầy đáng kính thầy của chúng em :( )

14 November 2019

Chuyên mục: "Đồ cũ người xưa" - Tập 3

Hồi đó mới là đứa học sinh cấp 3 vừa bước chân vào giảng đường Đh với nhiều bỡ ngỡ và mới lạ, với rất nhiều cái "Lúa", "Phèn", "Ngố", "Lập dị" bao vây. Và cái ngố nhất và ngỡ ngàng nhất đó là chuyên nghĩ học giữa các môn, lễ, Tết khi lên Đh.

Lúc đó cứ tới ngày được thông báo nghĩ học là hỏi bộ nó có thiệt không, nghĩ thiệt hả, chắc nghĩ 1-2 ngày học lại thôi,...Thế là cứ duy cái ý nghĩ thời cấp 3 cho đến khi thấy thông báo: Toàn bộ sinh viên Khoa KHNN-CNSH nghĩ trước Tết 1 tháng, nghĩ kết thúc môn vài tháng, lễ nghĩ 1 tuần,...Lúc đó ngố ra là sao được nghĩ nhiều vậy,...

Rồi dần trở nên quen và nó chả là cái gì to tác cả, bình thường như cơm bữa và nó diễn ra thường xuyên khi hết môn học. Nghĩ lâu quá nhớ lớp, nhớ bạn bè thì bắc buộc phải đi làm thêm, hay nôn nóng đăng kí môn học khi có TKB, và lúc đó khi gặp lại nhau thì như một cái hội chợ với 60 mấy đứa.