31 December 2020

NVQS - Bạn nên thực hiện nó khi có thể (P.1)



•Đây là những tấm hình còn lại mà tôi cố lưu giữ để nhắc mình nhớ về khoảng thời gian còn trong Quân ngũ, xa nhà, buồn bã, áp lực và cả những đêm khó ngủ...Bạn sẽ phải cố gắng thực hiện nó vì nghĩa vụ của một công dân, vì gia đình, vì Tổ quốc. Vì bạn là người Việt Nam chứ không phải ai khác đang sống trên mảnh đất này.
•Nhưng thế, câu chuyện nào ở cuộc đời này đều cũng vậy, đều có mặt tốt và xấu, có cái vui và cái buồn, cái được và mất. Nhưng để được nhiều hơn, vui nhiều hơn, tốt hơn thì còn tuỳ ở việc bạn làm đang diễn ra trong hoàn cảnh nào nữa. Ở bài viết này tôi sẽ nói chung chung, không cặn kẽ như thế này thế kia, để khi bạn đi thì bạn sẽ biết được và hiểu được. VIệc viết thành 2 hướng theo ý đồ như trên tôi muốn nói "cái gì cũng có 2 mặt" sẽ giúp bạn có cái nhìn khách quan hơn về nó.



•Cách đây 4 năm, cũng vào cái khoảng thời gian này, những ngày cuối cùng của tháng 12 năm 2016. Tôi được thông báo trúng tuyển NVQS và nhận giấy gọi nhập ngũ sau đó vài ngày, trong thư gửi báo ngày 16/02/2017 sẽ lên đường. Vậy là tôi còn khoảng 2 tháng nữa là xác định...
•Tôi cũng không quá hồi hộp và cũng không thấy bất ngờ lắm vì những năm trước tôi cũng nhận được những lá thư thông báo tương tự, nhưng năm nay thì nhận thêm giấy báo Nhập ngũ nên có phần bối rối. Năm 2016 là năm thay đổi thời gian thực hiện NVQS từ 18 tháng lên 24 tháng, tức là 1 năm sẽ có 2 đợt tuyển (18 tháng) như hồi trước thành 1 đợt tuyển vào đầu năm (24 tháng). Lúc hồi đầu năm khi tôi đang đi làm cũng vì giấy báo trúng tuyển mà tôi đã xin nghĩ việc trước, rồi lỡ cỡ do không có giấy gọi nhập ngũ, mãi đến cuối năm thêm một đợt tuyển nữa thì lần này tôi bị "dính".
•Thế là chuẩn bị tinh thần sang năm Nhập ngũ (thật ra là chuẩn bị từ đầu năm). Tôi có phần bất lợi hơn là đi lính hơi trễ nên có gì đó lỡ cỡ (tôi sẽ nói thêm sau). Thật may mắn là tôi có một người anh đã từng đi lính những năm trước đã giúp đỡ và động viên tôi rất nhiều nên phần nào giúp tôi an tâm hơn những ngày sắp đi.
••Hành trang đã giúp tôi "an tâm tư tưởng" để lên đường Nhập ngũ đó là những thứ chuẩn bị từ trước chứ không phải cái gì khác. Tôi sẽ mách cho bạn những thứ nên mang theo, những ngày đầu  nhờ nó mà bạn bớt cô đơn, bớt buồn và nhớ nhà.
Đồ dùng nên chuẩn bị trước khi lên đường:
>Mặc kệ mấy ba mấy má ở phường hay ai khác nói, bạn cứ mang theo không ai cấm và tịch thu hết đâu mà sợ (chỉ là đừng mang nguyên cái giường theo là được), ngoài ra, lúc lên đường phường quận cũng tặng bạn những thứ này nhưng đồ nào của mình mình sài.
1. Xà bông cục diệt khuẩn (nhớ là diệt khuẩn hơn là thơm tho nha), dầu gội dây (bạn không muốn share chai dầu cho 1 tiểu đội mười mấy người đâu).
2. Thuốc trị nấm, thuốc nhỏ mũi (vì dọc nước nhiều và môi trường đất dơ nên dễ bị nấm, móng tay chân, lan ben, ghẻ, sổ mũi rất khó chịu...)
3. Thuốc đỏ, bông gòn, Salonpas, đồ cắt móng, ráy tai, kim chỉ, tăm, dao cạo râu, bàn chải, kem đánh răng...(tất cả cho vô cái hộp nhỏ nhỏ gọn gọn)
4. Móc treo quần áo 6 cái cho tất cả những trang phục được cấp phát (có thể mang lên sau nhưng mang trước cho tiện)
5. Quần chip (đôi khi quần đùi không kịp khô để mặc), nên mang ít vì ít khi mạc và do di chuyển nhiều nếu luôn mặc chip sẽ bị lác háng, ghẻ.
6. Không mang nhiều tiền theo (tầm <500k thôi), không mang đt (bạn sẽ được phone về nhà với giá 5000đ/phút), bút xoá để ghi đánh đấu lên đồ của mình.
7. Cuốn sổ ghi số đt muốn gọi, dán hình gia đình, bồ vào hay để ghi chú những thứ cần vì nó sẽ là nơi lưu lại kỉ niệm của bạn.
8. Cắt tóc đầu đinh sát đầu vì bạn cũng sẽ bị cắt khi vào đó.
9. Đồng hồ đeo tay loại có chế độ báo thức (mẫu đồng hồ Casio quốc dân ấy).
10. Chai Soffell chống muỗi chích.

•Nói chung hãy chuẩn bị mọi thứ có thể, đừng quá lố hay mang những thứ bị cấm mang theo như đt và các thiết bị điện tử. Bạn phải nhận thức rằng bạn đang đi NVQS chứ không phải đi Spa hay thậm chí không phải con ông này bà nọ hoặc người nổi tiếng nên sẽ không có việc ưu đãi gì ở đây.
Những thứ nào sẽ tiêu hao nhanh chóng như đồ ăn, tiền bạc,... thì bạn nên chấp nhận và làm quen ngay từ đầu, đừng cố níu giữ sẽ mệt mỏi cho bạn, hãy tạo cho mình cảm giác tự tin, an toàn, đừng vì mình mà làm phiền gia đình phải mang lên cái này cái kia. Nếu bạn đã chuẩn bị tất cả các thứ trên thì bạn đã sẵn sàng lên đường được 80% tư tưởng rồi đó, còn 20% đọc tiếp phần 2 nhé...

29 December 2020

Tillandsia brachycaulos x concolor



Khi chúng nở hoa thì không có gì đẹp bằng. Đúng vậy, người trồng cây chỉ chờ ngày cây của họ cho ra trái ngọt, còn nếu trái không ngọt thì cũng lờ lợ hoặc bị chai. Tất cả tình thương và công sức sẽ quyết định kết quả cuối cùng.
--
Sent from Gmail Mobile

27 December 2020

Khoái lạc đói nghèo

Tôi đã quên bẵng miền Trung, không hề biết rằng người miền núi Quảng Trị đến hôm nay vẫn chưa có nước sạch để dùng.

Cho tới sáng tuần trước, Ngọc và Tịnh, đồng nghiệp đang thực địa ở Hướng Hoá, Quảng Trị để khảo sát tình hình sau thiên tai cho tôi hay, người dân đang rất khổ. Chúng tôi đang thực hiện dự án hỗ trợ bà con miền Trung hậu lũ. Ngọc cho tôi thấy các con đường, lối đi gần như biến mất do sạt lở. Trước những ngôi nhà, rác, bùn và đất đá ngổn ngang, ổ gà ổ voi ngập nước. Cây cối đổ tứ bề. Hàng đống bùn đất do núi lở vẫn chắn các lối đi giữa xóm này sang xóm khác. Trường học tan hoang. Cửa hỏng. Kính vỡ. Bùn khắp nơi. Các em học sinh co ro ngồi nghe giảng trong cái rét cắt da cắt thịt.

Ngọc là tiến sĩ từ Nhật về, học trò cũ của tôi và giờ đây là cộng sự. Em kể, nếu không đi, em sẽ không bao giờ tưởng tượng nổi đời sống khốn khó của người dân nơi đây. Không chỉ là cảnh hoang tàn sau khi lũ rút, mà kể cả nếu không có lũ, họ cũng chật vật vô cùng. Mùa đông này, trong những căn nhà gồm bốn cột bên tông và vách nan nứa không ngăn nổi gió lạnh, họ không có nước sạch để ăn uống. Người nào may mắn sống gần trường học có thể tới đó để xin nước, ai ở xa hơn thì chính họ cũng "không biết mần răng". Nguồn cung gạo duy nhất của họ là ruộng lúa bị bùn lấp sạch. Cái Tết tới đây chỉ còn cách chờ tiếp tế của chính quyền.

Miền Trung vẫn đang cần được giúp đỡ.

24 December 2020

Giáng sinh - những phút giây kỉ niệm cuối năm

Ngày đi làm cuối cùng của năm và sắp đến là những ngày nghĩ lễ dài (nghĩ Giáng sinh). Hôm nay, ngày mà mọi người cùng nhau xung họp, ăn mừng, vui vẻ và chào tạm biệt với những món quà chúc mừng Giáng sinh.

Tiếng nhạc Giáng sinh: Last Christmas, Santa Claus is comming to town...vang lên làm rộn rã khắp nơi...





Đâu đó những món quà chia tay được gửi tặng...
Và cả những phút giây tĩnh lặng, lẻ loi với cái không khí lành lạnh khi mọi thứ đã tan...
 
---- Merry Christmas and Happy New Year ----


19 December 2020

Khi bạn không còn gì khác ngoài tình yêu KK

Tillandsia ionantha

Tillandsia ionantha

Tillandsia streptophylla

Tillandsia xerographica



Tillandsia filifolia

Tillandsia bulbosa


Tillandsia bulbosa mini

Tillandsia capitata domingensis

06 December 2020

Ván cờ của tuổi thơ

Lúc còn nhỏ, tôi rất thích chơi cờ Triệu Phú và có thể ngồi chơi say đắm cả ngày, 2 ngày mới xong ván cờ theo đúng luật lệ của nó. Nhớ hồi đó, bà chị lớn hơn tôi 5 tuổi có một bộ cờ gì hay lắm đẹp lắm được bã giới thiệu là báu vật không bao giờ cho đụng vào chỉ cho dòm dòm ngó thôi, chị tôi rất quý nó "nó tên là cờ Phú Ông".

Vì bộ cờ đó được in và làm với chất lượng giấy kém nên nó được chị tôi tỉ mĩ cắt dán đắp từng tờ tiền một vào miếng bìa được cắt từ gói thuốc lá để cho nó đừng rách và bền (nói thôi chứ tờ tiền lúc ấy nó mỏng như tờ giấy VS loại dỏm bây giờ ấy). Rồi tới các tấm Bằng khoán được dán và bọc bằng túi nilong cắt ra rồi bấm kim bấm (dạng ép nhựa bây giờ) rất công phu của "chị gái". Công nhận là chị tôi tỉ mĩ, khéo tay giữ gìn và quý bộ cờ Phú Ông đó lắm, không chỉ nó mà các món đồ chơi khác chị tôi cũng rất cẩn thận.

Cũng là chị tôi, người mà sau bao nhiêu nỗ lực năng nỉ rồi thương lượng của tôi cũng đã chỉ tôi chơi cái trò ấy cùng với thằng bạn bên nhà. Thế là nghiện lúc nào không hay, mỗi khi được nghĩ học hay có thời gian rảnh rỗi là tôi rủ bạn tôi chơi cờ (tôi còn tính đến mức là phải tranh thủ chơi sớm để chiều tối chơi chưa xong ván cờ nữa cơ). Mà mỗi lần được chơi là phải chạy qua nhà chị tôi mượn bộ cờ về, mà đâu phải lúc nào mượn nó cũng suôn sẻ, bà chị tôi cũng biết làm tiền, làm khó và ra điều kiện lắm chứ (nào là chơi xong xếp lại từng tờ tiền đàng hoàng nè, không được làm rách hay mất một vật gì,...) và bã sẽ kiểm tra lại khi tôi mang trả... hú vía tôi một hồi mới cho tôi mượn.

Ký ức tuổi thơ của tôi là như thế đó, những ván cờ chơi vài ngày mới xong, những tiếng cười khi trúng được vố đậm đi vào Khách sạn hay là mỗi khi phá sản là chúng tôi được một màn đấu khẩu, rồi những lúc gấp bị má kêu về không được chơi nữa thì ngồi đếm tiền xem ai giàu ai nghèo hay thậm chí để bộ cờ y nguyên vậy ngày mai chơi tiếp...

Giờ đây, cái cảm giác hồn nhiên, vui vẻ đã không còn nữa mà chỉ còn có thể đếm từng ngày, từng giờ được chơi chung với nhau ván cờ, nhưng tất cả sẽ mãi mãi còn đó trong chúng ta mỗi khi gặp lại...

Bộ cờ trên tôi đã tự làm còn đi lính, những ngày rảnh rỗi ngồi tự tay thiết kế, vẽ ra, đi in, rồi cắt dán lại theo nguyên mẫu Classic xưa. Chỉ tiếc là bây giờ không có ai để chơi cùng.


05 December 2020

Cảm giác se lạnh tháng 12

Không khí lạnh tràn về làm buổi sáng thường ngày của tôi bỗng thay đổi. Cái cảm giác se se lạnh, gió hiu hiu của buổi sáng sớm  làm tôi nổi da gà và run người lên bần bật. Tôi vội ra vườn nhà xem mọi thứ thay đổi, cây cỏ lặng im, không gian tĩnh mịch và lớp sương mờ mờ ảo diệu làm tôi thích thú. Cái không khí se lạnh của Thành phố nó khác với cái lạnh mà tôi nhớ, cái lạnh của miền quê, nhà tường cửa thưa và xung quanh rất nhiều cây cối, đường đất... cái lạnh nó tê tái và đặc biệt...

Mỗi năm một lần cứ vào cái tháng 12 cuối năm là Sài Gòn được một lần thay đổi, cái không khí của mùa Giáng sinh, mùa năm mới tràn về và đặc biệt là cái không khí lành lạnh khác lạ làm con người ta muốn có cảm giác gần gũi gia đình hơn, những kí ức tuổi thơ ùa về và trầm mặt nghĩ về cuộc sống hơn mọi ngày.