22 August 2020

Khoảnh vườn xưa

Đã lâu lắm rồi khu vườn mới có lại cảm giác bình yên đến như vậy. Những đổi thay xung quanh và cả con người chật chội đã dần lấy đi khoảng không bình yên ở nơi đây, những tiếng chim, tiếng gió thổi và cả sự mênh mông xanh thẳm của mùi cỏ cây...
Tôi là một người yêu sự tĩnh lặng, yên bình và chắc là không thích nếu như có một cái gì đó lấy đi cảm giác riêng tư như những âm thanh, nhà cửa xung quanh, con người qua lại... hay ngay cả một ánh nhìn từ đâu đó cũng sẽ làm mất đi bầu không khí mà bạn đang tận hưởng. Đấy chính là điều mà nó đã làm ở nơi mà tôi luôn tìm đến mỗi khi cần thư giản và làm tôi phải cố gắng học cách chấp nhận hoặc hạn chế hơn.
Những ngày cuối tuần là lúc tôi dành nhiều thời gian nhất cho khu vườn của mình, tôi có thể ngồi hàng giờ chỉ để ngắm những chậu cây, ngồi mân mê rờ mó như bị mê thuật, chăm chút tưới nước, nhổ cỏ hay rải thêm cài hột sỏi vào cái chậu...Và tất cả điều đó chỉ để là tận hưởng vẻ đẹp của tự nhiên, của thành quả mình đã vun trồng và hoà mình vào một nơi mà ở đó thời gian như lắng lại, không còn sự cô đơn, giận dữ và đau khổ. Đó chính là nơi tôi gọi là "Bệnh viện cho tâm hồn"
Bạn đã có một nơi như vậy cho riêng mình chưa?





No comments:

Post a Comment

Viết chia sẻ của bạn vào đây...