06 December 2020

Ván cờ của tuổi thơ

Lúc còn nhỏ, tôi rất thích chơi cờ Triệu Phú và có thể ngồi chơi say đắm cả ngày, 2 ngày mới xong ván cờ theo đúng luật lệ của nó. Nhớ hồi đó, bà chị lớn hơn tôi 5 tuổi có một bộ cờ gì hay lắm đẹp lắm được bã giới thiệu là báu vật không bao giờ cho đụng vào chỉ cho dòm dòm ngó thôi, chị tôi rất quý nó "nó tên là cờ Phú Ông".

Vì bộ cờ đó được in và làm với chất lượng giấy kém nên nó được chị tôi tỉ mĩ cắt dán đắp từng tờ tiền một vào miếng bìa được cắt từ gói thuốc lá để cho nó đừng rách và bền (nói thôi chứ tờ tiền lúc ấy nó mỏng như tờ giấy VS loại dỏm bây giờ ấy). Rồi tới các tấm Bằng khoán được dán và bọc bằng túi nilong cắt ra rồi bấm kim bấm (dạng ép nhựa bây giờ) rất công phu của "chị gái". Công nhận là chị tôi tỉ mĩ, khéo tay giữ gìn và quý bộ cờ Phú Ông đó lắm, không chỉ nó mà các món đồ chơi khác chị tôi cũng rất cẩn thận.

Cũng là chị tôi, người mà sau bao nhiêu nỗ lực năng nỉ rồi thương lượng của tôi cũng đã chỉ tôi chơi cái trò ấy cùng với thằng bạn bên nhà. Thế là nghiện lúc nào không hay, mỗi khi được nghĩ học hay có thời gian rảnh rỗi là tôi rủ bạn tôi chơi cờ (tôi còn tính đến mức là phải tranh thủ chơi sớm để chiều tối chơi chưa xong ván cờ nữa cơ). Mà mỗi lần được chơi là phải chạy qua nhà chị tôi mượn bộ cờ về, mà đâu phải lúc nào mượn nó cũng suôn sẻ, bà chị tôi cũng biết làm tiền, làm khó và ra điều kiện lắm chứ (nào là chơi xong xếp lại từng tờ tiền đàng hoàng nè, không được làm rách hay mất một vật gì,...) và bã sẽ kiểm tra lại khi tôi mang trả... hú vía tôi một hồi mới cho tôi mượn.

Ký ức tuổi thơ của tôi là như thế đó, những ván cờ chơi vài ngày mới xong, những tiếng cười khi trúng được vố đậm đi vào Khách sạn hay là mỗi khi phá sản là chúng tôi được một màn đấu khẩu, rồi những lúc gấp bị má kêu về không được chơi nữa thì ngồi đếm tiền xem ai giàu ai nghèo hay thậm chí để bộ cờ y nguyên vậy ngày mai chơi tiếp...

Giờ đây, cái cảm giác hồn nhiên, vui vẻ đã không còn nữa mà chỉ còn có thể đếm từng ngày, từng giờ được chơi chung với nhau ván cờ, nhưng tất cả sẽ mãi mãi còn đó trong chúng ta mỗi khi gặp lại...

Bộ cờ trên tôi đã tự làm còn đi lính, những ngày rảnh rỗi ngồi tự tay thiết kế, vẽ ra, đi in, rồi cắt dán lại theo nguyên mẫu Classic xưa. Chỉ tiếc là bây giờ không có ai để chơi cùng.


No comments:

Post a Comment

Viết chia sẻ của bạn vào đây...